1. Cảm xúc ban đầu:
Tôi đã về nhà, sau 2 ngày dự trại huấn luyện chuyên năng đào tạo huấn luyện viên Phú Lâu Na 4 của BHD Trung Ương GĐPTVN. Cảm xúc còn nguyên vẹn, sau buổi vui quanh đèn thật đầm ấm… Phải công nhận, có đi nhiều, tiếp xúc nhiều ACE Lam Viên mới thấy mình còn nhiều hèn mọn, khiếm khuyết. Còn các anh chị huấn luyện viên mỗi người mỗi vẻ, hướng dẫn đề tài thật tuyệt vời…
Tôi lên trại muộn hơn thời gian tập trung vì bận việc trường (giờ chót). Nhưng Ban Quản trại hoan hỷ cho phép. Đến trưa mới có thể vô được trại và làm bài thu hoạch mở trại với 30 câu hỏi trắc nghiệm. Tôi nhìn ngắm những gương mặt tưởng lạ hoá quen từ lâu. Các anh chị huynh trưởng trại sinh toàn “dân thứ… dữ” trên các địa hạt hoạt động GĐPT tại Sài Gòn, Gia Định và Miền Tây Nam phần. Thương nhất là các anh chị miền Tây, lặn lội đường xa, vượt thắng những nỗi sợ vô hình để tới được trại. Tôi nghe các anh chị kể mà lòng thoáng chạnh lòng, nghĩ là thương sao cho cánh áo lam miền sông nước vốn chân chất, mộc mạc như ghe xuồng, thật tình thật dạ như nước phù sa buông mình ra chín cửa biển… Tiền đồ, tương lai xán lạn miền Tây trong mai hậu có thể sẽ bắt nguồn từ trại huấn luyện này chăng? Ngó nhìn sang phía Gia Định, nào anh Oai, anh Hải, anh Toán, anh Nhân, anh Đạt, chị Trang, chị Oanh, v.v… mà thấy ấm áp. Cơ hội thực sự cho mình cọ xát đây. Mà đúng vậy! Trong giờ học, các anh nêu ra những luận điểm hết sức thuyết phục, với những luận chứng rạch ròi… “không thể chối cãi”. Đôi khi huấn luyện viên và huynh trưởng trại sinh như “đấu khẩu” với nhau (trong ôn hoà) để tìm ra mẫu số chung của người dạy lẫn người học. Quảng Đức Sài Gòn chúng tôi cũng hùng hậu không kém. Nào, anh Hùng, anh Diệp, anh Sĩ, anh Phú, anh Lê, chị Liên, chị Dung, chị Nga, v.v… mỗi người mỗi vẻ, như màu sắc quang phổ của cầu vồng, nương tựa nhau song cũng tương phản nhau để toả sáng. Những bài học thuộc hàng “nặng ký” được đặt trong giai đoạn 1 này. Quý thầy, quý anh chị đem hết tâm can ra truyền trao. Tôi ấn tượng nhất là Thượng toạ Nguyên Giác với bài Tứ tất đàn, anh Thị Nguyên Nguyễn Đình Khôi với Mục đích yêu cầu 4 bộ môn tu học GĐPT… Cảm xúc vẫn luôn là cảm xúc. Nó giá trị với người này nhưng vô nghĩa với người kia. Riêng tôi, một huynh trưởng trại sinh còn non kém tay nghề, nhưng lòng hăng say tận tuỵ sẽ bật lên vài công tắc cho chuỗi bóng đèn sáng lan toả dây chuyền trong tâm khảm của nhau, hướng đến một con đường đi mênh mông lý tưởng phụng sự.2. Nhập trại là nhập thế:
Nếu bạn nghĩ, đi trại để dung nạp một mớ kiến thức, bạn bé cái nhầm. Tôi cho rằng “nhập trại là nhập thế”. Bước chân vô trại là đã đặt hai bàn chân vào cuộc đời thu nhỏ quy mô nhưng khoáng đại về tầm nhìn. Trại huấn luyện vén mở những góc nhìn to lớn cho người dự trại, cả ý nghĩa về tư tưởng lẫn ý nghĩa về thực dụng. Trại huấn luyện Phú Lâu Na (Đang cập nhật)3. Tri thức – Kỹ năng – Bản lĩnh – Tình Thương:
Là những gì tôi đúc kết được từ giai đoạn 1 này. (Đang cập nhật) Phông màn Anh Thành (phải) ở tận miền Tây Thượng toạ Nguyên Giác với đề tài Tứ tất đàn Món quà của Thượng toạ Tuệ Sỹ Cẩm nang trại sinh Anh Trại trưởng Tâm Huy Anh Nguyên Hoành, Tổng Thư ký BHD Trung Ương Anh Ngọc Hải, “ông chủ” của Anh Thị Nguyên đang truyền trao Chị Diệu Quỳnh Anh Quảng Thành Anh Nguyên Hạnh Anh Nguyên Thanh Phát biểu xây dựng bài học trong tư thế… quỳ Anh Quốc Oai (trái) đang chất vấn Anh Ngọc Hải… tạo dángAnh Hồng Tâm (Lục Thiện Hoa) đang chỉ trỏ gì gì đó!
Vui quanh đènMột Chúng đang hát và dùng nhạc cụ tự chế:
ghế, tách trà, muỗng, v.v…
Anh Phú “cầm đầu” nhóm hát bên phải
Chị Dung tưởng nhớ về chị Tâm Chánh qua bài hát Thanh khiết hươngMột ca khúc “chưa ráo mực” đã đem lên trình diễn
do anh Ngọc Hải sáng tác và đệm đàn cho cả Chúng hát